Mọi người thân mến,
Tỷ lại phải đi công tác rồi, sẽ ít trả lời bình luận của mọi người hơn. Mọi người thông cảm cho tỷ nhé.
Bây giờ cùng thư giãn với chương mới nào ~~~
414. [Đa tình ngộ sự]
Thời tiết buổi chiều vốn rất tốt lại đột nhiên sầm xuống, mưa càng lúc càng mau, mơ hồ còn nghe thấy tiếng sấm vang trời, có vẻ sắp mưa to.
Trong Hoàng cung.
Triển Chiêu đứng trong viện ngẩng mặt nhìn trời.
Triệu Trinh vẫn đang thưởng thức viên ngọc châu mà Yêu Yêu giúp hắn tìm dưới hồ lên, như đang suy nghĩ gì đó.
Bạch Ngọc Đường vẫn luôn nghiên cứu tấm bản đồ, Thiên Tôn cảm thấy rất buồn chán muốn đi dạo xung quanh, Triệu Trinh liền sai Trần công công dẫn Thiên Tôn đến ngôi lầu các chuyên cất giữ những bức danh họa và thư pháp các triều đại xem, Thiên Tôn cảm thấy vô cùng hăng hái, Ân Hậu cũng chẳng có việc gì làm, đi theo hắn chơi.
Triển Chiêu nhìn Tiểu Ngũ đang ngủ gật trong viện và Yêu Yêu đang đững bên cạnh Bạch Ngọc Đường mà ngẩng mặt nhìn trời, cảm thấy bầu không khí hơi lúng túng một chút.
Lúc này, từ bên ngoài viện lại truyền đến tiếng bước chân. Nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng mềm mại như vậy, nhất định là của tiểu hài nhi…. Quả nhiên, Tiểu Tứ Tử và Tiêu Lương đã chạy vào.
Triển Chiêu hỏi bé: “Sao không chơi với Hương Hương một lúc nữa?” Tiếp tục đọc